Quý cô đẹp ngút ngàn mây mưa cùng với tên thuyền trưởng, Tôi… Ha ha… Ông Bắc bước sang khoác vai người bạn già lâu năm thoải mái đi bộ về nhà. Hai người đều đi chân trần. Một đôi dép lê cũng không. Nhưng viên đá xanh nào họ dẫm qua đều trở thành bột mịn. – Ông đã chuẩn bị thuốc nhuộm tóc cho tôi chứ… – Dạ có, Tiểu thư xinh lung linh thăng hoa với gã thuyền trưởng cu to ông chủ. – Còn dụng cụ trang điểm… – Dạ… đã xong… – Tốt lắm… 8h00 sáng, Thứ Bảy… Khi vườn cây bên ngoài đã nắng chói chang làm cho từng phiến lá xanh mướt như ngọc lấp lánh thì bên trong khung cửa sổ che rèm phủ kín mít lại là một không gian mờ ảo