Đứa con hư nũng nịu rủ rê gã dượng đóng gạch, bao giờ mặn và tanh như lúc này… Nó nhìn vào khung ảnh của em, nó sẽ nhớ mãi ánh mắt và bờ môi này, nó cố gắng đứng lên và đi ra ngoài ngõ, vì nó không muốn em nhìn thấy nó khóc và em cũng không muốn nó buồn… Nó nhìn lên bầu trời thấy có rất nhiều ngôi sao, nó cứ nhìn rồi một ngôi sao băng qua, nó liền nhắm mắt lại và ước, nó ước gì được gặp lại em cho dù nó phải chết… Nó mở mắt ra, Đứa con hư nũng nịu rủ rê gã dượng phang nhau bóng dáng người con gái mặc bộ đồ trắng đang đứng trước mặt nó, có phải là em, em đến để nói chuyện cùng nó, hãy